• 首页>诗词 > 诗词
  • 注音唐诗网盘

    1. 古诗大全300首加上拼音的资源

    1、《híng gōng 》 《行宫》 táng dài :yuán zhěn 唐代:元稹 liáo luò gǔ háng gōng ,gōng huā jì mò hóng 。

    寥落古行宫,宫花寂寞红。 bái tóu gōng nǚ zài ,xián zuò shuō xuán zōng 。

    白头宫女在,闲坐说玄宗。 2、《xiàng sī 》 《相思》 táng dài :wáng wéi 唐代:王维 hóng dòu shēng nán guó ,chūn lái fā jǐ zhī 。

    红豆生南国,春来发几枝。 yuàn jun duō cǎi xié ,cǐ wù zuì xiàng sī 。

    愿君多采撷,此物最相思。 3、《zá shī sān shǒu ·qí èr 》 《杂诗三首·其二》 táng dài :wáng wéi 唐代:王维 jun zì gù xiāng lái ,yīng zhī gù xiāng shì 。

    君自故乡来,应知故乡事。 lái rì qǐ chuāng qián ,hán méi zhe huā wèi ? 来日绮窗前,寒梅著花未? 4、《lù chái 》 《鹿柴》 táng dài :wáng wéi 唐代:王维 kōng shān bú jiàn rén ,dàn wén rén yǔ xiǎng 。

    空山不见人,但闻人语响。 fǎn jǐng rù shēn lín ,fù zhào qīng tái shàng 。

    返景入深林,复照青苔上。 5、《yuàn qíng》 《怨情》 táng dài :lǐ bái 唐代:李白 měi rén juàn zhū lián ,shēn zuò pín é méi 。

    美人卷珠帘,深坐颦蛾眉。 dàn jiàn lèi hén shī ,bú zhī xīn hèn shuí 。

    但见泪痕湿,不知心恨谁。

    2. 古诗300首大全拼音版

    01 咏鹅 骆宾王é é é 鹅 , 鹅 , 鹅 , qū xiàng xiàng tiān gē 曲 项 向 天 歌 。

    bái máo fú lǜ shuǐ 白 毛 浮 绿 水 , hōng zhǎng bō qīng bō 红 掌 拨 清 波 。02 敕勒歌 北朝民歌chì lè chuān yīn shān xià 敕 勒 川 , 阴 山 下 。

    tiān sì qióng lú lǒng gài sì yě 天 似 穹 庐 , 笼 盖 四 野 。 tiān cāng cāng yě máng máng 天 苍 苍 , 野 茫 茫 , fēng chuī cǎo dī xiàn niú yáng 风 吹 草 低 见 牛 羊 。

    03 春晓 孟浩然chūn mián bù jué xiǎo 春 眠 不 觉 晓 , chù chù wén tí niǎo 处 处 闻 啼 鸟 。 yè lái fēng yǔ shēng 夜 来 风 雨 声 , huā luò zhī duō shǎo 花 落 知 多 少 。

    04 回乡偶书 贺知章shào xiǎo lí jiā lǎo dà huí 少 小 离 家 老 大 回 , xiāng yīn wú gǎi bìn máo shuāi 乡 音 无 改 鬓 毛 衰 。 ér tóng xiāng jiàn bù xiāng shí 儿 童 相 见 不 相 识 , xiào wèn kè cóng hé chù lái 笑 问 客 从 何 处 来 。

    05 静夜思 李白chuáng qián míng yuè guāng 床 前 明 月 光 , yí shì dì shàng shuāng 疑 是 地 上 霜 。 jǔ tóu wàng míng yuè 举 头 望 明 月 , dī tóu sī gù xiāng 低 头 思 故 乡 。

    3. 古诗大全300首加上拼音的资源

    1、《híng gōng 》

    《行宫》

    táng dài :yuán zhěn

    唐代:元稹

    liáo luò gǔ háng gōng ,gōng huā jì mò hóng 。

    寥落古行宫,宫花寂寞红。

    bái tóu gōng nǚ zài ,xián zuò shuō xuán zōng 。

    白头宫女在,闲坐说玄宗。

    2、《xiàng sī 》

    《相思》

    táng dài :wáng wéi

    唐代:王维

    hóng dòu shēng nán guó ,chūn lái fā jǐ zhī 。

    红豆生南国,春来发几枝。

    yuàn jun duō cǎi xié ,cǐ wù zuì xiàng sī 。

    愿君多采撷,此物最相思。

    3、《zá shī sān shǒu ·qí èr 》

    《杂诗三首·其二》

    táng dài :wáng wéi

    唐代:王维

    jun zì gù xiāng lái ,yīng zhī gù xiāng shì 。

    君自故乡来,应知故乡事。

    lái rì qǐ chuāng qián ,hán méi zhe huā wèi ?

    来日绮窗前,寒梅著花未?

    4、《lù chái 》

    《鹿柴》

    táng dài :wáng wéi

    唐代:王维

    kōng shān bú jiàn rén ,dàn wén rén yǔ xiǎng 。

    空山不见人,但闻人语响。

    fǎn jǐng rù shēn lín ,fù zhào qīng tái shàng 。

    返景入深林,复照青苔上。

    5、《yuàn qíng》

    《怨情》

    táng dài :lǐ bái

    唐代:李白

    měi rén juàn zhū lián ,shēn zuò pín é méi 。

    美人卷珠帘,深坐颦蛾眉。

    dàn jiàn lèi hén shī ,bú zhī xīn hèn shuí 。

    但见泪痕湿,不知心恨谁。

    4. 哪里有带拼音的古诗

    、敕勒歌(chìlègē) 北朝乐府(běicháoyuèfǔ)敕勒川(chìlèchuān),阴山下(yīnshānxià),天似穹庐(tiānshìqiónglú),笼盖四野(lónggàisìyě)。

    天苍苍(tiāncāngcāng),野茫茫(yěmángmáng),风吹草低见牛羊(fēngchuīcǎodījiànniúyáng)。2、咏(yǒng) 鹅(é) 骆(jià)宾(bīn)王(wáng).鹅(é) 鹅(é) 鹅(é),曲(qǔ)项(xiàng)向(xiàng)天(tiān)歌(gē)。

    白(bái)毛(máo)浮(fú)绿(lǜ)水(shuǐ),红(hóng)掌(zhǎng)拨(bō)清(qīng)波(bō)。3、咏(yǒng) 柳(liǔ) 贺知章(hèzhīzhāng).碧玉妆成一树高(bìyùzhuāngchéngyīshùgāo),万条垂下绿丝绦(wàntiáochuíxiàlǜsītāo)。

    不知细叶谁裁出(búzhīxìyèshuícáichū),二月春风似剪刀(èryuèchūnfēngsìjiǎndāo)。4、登(dēng)鹳(guàn)雀(què)楼(lóu) 王(wáng)之(zhī)涣(huàn).白(bái)日(rì)依(yī)山(shān)尽(jìn),黄(huáng)河(hé)入(rù)海(hǎi)流(liú)。

    欲(yù)穷(qióng)千(qiān)里(lǐ)目(mù),更(gèng)上(shàng)一(yì)层(céng)楼(lóu)。5、春(chūn) 晓(xiǎo) 孟浩然(mènghàorán).春眠不觉晓(chūnmiánbùjuéxiǎo),处处闻啼鸟(chùchùwéntíniǎo)。

    夜来风雨声(yèláifēngyǔshēng),花落知多少(huāluòzhīduōshǎo)。6、出(chū) 塞(sāi) 王昌龄(wángchānglíng).秦时明月汉时关(qínshímíngyuèhànshíguān),万里长征人未还(wànlǐchángzhēngrénwèihái)。

    但使龙城飞将在(dànshǐlóngchéngfēijiāngzài),不教胡马度阴山(bújiāohúmǎdùyīnshān)。7、鹿(lù) 柴(chái) 王维(wángwéi).空山不见人(kōngshānbújiànrén),但闻人语响(dànwénrényǔxiǎng)。

    返影入深林(fǎnyǐngrùshēnlín),复照青苔上(fùzhàoqīngtāishàng)。8、送元二使安西(sòngyuánèrshǐānxī) 王维(wángwéi).渭城朝雨浥轻尘(wèichéngcháoyǔyàqīngchén),客舍青青柳色新(kèshèqīngqīngliǔsèxīn)。

    劝君更尽一杯酒(quànjūngèngjìnyībēijiǔ),西出阳关无故人(xīchūyángguānwúgùrén)。9、九月九日忆山东兄弟(jiǔyuèjiǔrìyìshāndōngxiōngdì) 王维(wángwéi).独在异乡为异客(dúzàiyìxiāngwéiyìkè),每逢佳节倍思亲(měiféngjiājiébèisīqīn)。

    遥知兄弟登高处(yáozhīxiōngdìdēnggāochù),遍插茱萸少一人(biànchāzhūyúshǎoyīrén)。10、静夜思(jìngyèsī) 李白(lǐbái).床前明月光(chuángqiánmíngyuèguāng),疑是地上霜(yíshìdìshàngshuāng)。

    举头望明月(jǔtóuwàngmíngyuè),低头思故乡(dītóusīgùxiāng)。11、古朗月行(gǔlǎngyuèháng) 李白(lǐbái) .小时不识月(xiǎoshíbúshíyuè),呼作白玉盘(hūzuòbáiyùpán)。

    又疑瑶台镜(yòuyíyáotáijìng),飞在青云端(fēizàiqīngyúnduān)。仙人垂两足(xiānrénchuíliǎngzú),桂树何团团(guìshùhétuántuán)。

    白兔捣药成(báitùdǎoyàochéng),问言与谁餐(wènyányǔshuícān)?蟾蜍蚀圆影(chánchúshíyuányǐng),大明夜已残(dàmíngyèyǐcán)。羿昔落九乌(yìxīluòjiǔwū),天人清且安(tiānrénqīngqiěān)。

    阴精此沦惑(yīnjīngcǐlúnhuò),去去不足观(qùqùbùzúguān)。忧来其如何(yōuláiqírúhé),凄怆摧心肝(qīchuàngcuīxīngān)。

    12、望庐山瀑布(wànglúshānpùbù) 李白(lǐbái).日照香炉生紫烟(rìzhàoxiānglúshēngzǐyān),遥看瀑布挂前川(yáokànpùbùguàqiánchuān)。飞流直下三千尺(fēiliúzhíxiàsānqiānchǐ),疑是银河落九天(yíshìyínhéluòjiǔtiān)。

    13、赠汪伦(zèngwānglún) 李白(lǐbái).李白乘舟将欲行(lǐbáichéngzhōujiāngyùháng),忽闻岸上踏歌声(hūwénànshàngtàgēshēng)。桃花潭水深千尺(táohuātánshuǐshēnqiānchǐ),不及汪伦送我情(bùjíwānglúnsòngwǒqíng)。

    14、早发白帝城(zǎofābáidìchéng) 李白(lǐbái).朝辞白帝彩云间(zhāocíbáidìcǎiyúnjiān),千里江陵一日还(qiānlǐjiānglíngyīrìhái)。两岸猿声啼不住(liǎngànyuánshēngtíbùzhù),轻舟已过万重山(qīngzhōuyǐguòwànchóngshān)。

    15、望天门山(wàngtiānménshān) 李白(lǐbái).天门中断楚江开(tiānménzhōngduànchǔjiāngkāi),碧水东流至此回(bìshuǐdōngliúzhìcǐhuí)。两岸青山相对出(liǎngànqīngshānxiāngduìchū),孤帆一片日边来(gūfānyípiànrìbiānlái)。

    16、相思(xiāngsī) 王维(wángwéi).红豆生南国(hóngdòushēngnánguó),春来发几枝(chūnláifājǐzhī)?愿君多采撷(yuànjūnduōcǎixié),此物最相思(cǐwùzuìxiāngsī)。绝句(juéjù) 杜甫(dùfǔ)两个黄鹂鸣翠柳(liǎnggèhuánglímíngcuìliǔ),一行白鹭上青天(yìxíngbáilùshàngqīngtiān)。

    窗含西岭千秋雪(chuānghánxīlǐngqiānqiūxuě),门泊东吴万里船(ménbódōngwúwànlǐchuán)。17、游子吟(yóuzǐyín) 孟郊(mèngjiāo).慈母手中线(címǔshǒuzhōngxiàn), 游子身上衣(yóuzǐshēnshàngyī)。

    临行密密缝(línxíngmìmìfeng), 意恐迟迟归(yìkǒngchíchíguī)。谁言寸草心(shuíyáncùncǎoxī。

    5. 古诗300首大全拼音版

    01 咏鹅 骆宾王

    é é é

    鹅 , 鹅 , 鹅 ,

    qū xiàng xiàng tiān gē

    曲 项 向 天 歌 。

    bái máo fú lǜ shuǐ

    白 毛 浮 绿 水 ,

    hōng zhǎng bō qīng bō

    红 掌 拨 清 波 。

    02 敕勒歌 北朝民歌

    chì lè chuān yīn shān xià

    敕 勒 川 , 阴 山 下 。

    tiān sì qióng lú lǒng gài sì yě

    天 似 穹 庐 , 笼 盖 四 野 。

    tiān cāng cāng yě máng máng

    天 苍 苍 , 野 茫 茫 ,

    fēng chuī cǎo dī xiàn niú yáng

    风 吹 草 低 见 牛 羊 。

    03 春晓 孟浩然

    chūn mián bù jué xiǎo

    春 眠 不 觉 晓 ,

    chù chù wén tí niǎo

    处 处 闻 啼 鸟 。

    yè lái fēng yǔ shēng

    夜 来 风 雨 声 ,

    huā luò zhī duō shǎo

    花 落 知 多 少 。

    04 回乡偶书 贺知章

    shào xiǎo lí jiā lǎo dà huí

    少 小 离 家 老 大 回 ,

    xiāng yīn wú gǎi bìn máo shuāi

    乡 音 无 改 鬓 毛 衰 。

    ér tóng xiāng jiàn bù xiāng shí

    儿 童 相 见 不 相 识 ,

    xiào wèn kè cóng hé chù lái

    笑 问 客 从 何 处 来 。

    05 静夜思 李白

    chuáng qián míng yuè guāng

    床 前 明 月 光 ,

    yí shì dì shàng shuāng

    疑 是 地 上 霜 。

    jǔ tóu wàng míng yuè

    举 头 望 明 月 ,

    dī tóu sī gù xiāng

    低 头 思 故 乡 。

    6. 带汉语拼音的古诗

    jìng yè sī 静 夜 思lǐ bái 李 白 chuáng qián míng yuè guāng床 前 明 月 光 yí shì dì shàng shuāng 疑 是 地 上 霜 。

    jǔ tóu wàng míng yuè举 头 望 明 月 dì tóu sī gù xiāng 低 头 思 故 乡 mo mei 墨 梅wu jia xi yan chi tou shu,吾 家 洗 砚 池 头 树,ge ge hua kai dan mo hen。个 个 花 开 淡 墨 痕。

    bu yao ren kua hao yan se,不 要 人 夸 好 颜 色,zhi liu qing qi man qian kun。只 留 清 气 满 乾 坤。

    zǎo chūn 早 春tiān jīe xiǎo yǔ rùn rú sū, cǎo sè yáo kàn jìn què wú. 天 街 小 雨 润 如 酥, 草 色 遥 看 近 却 无。zùi shì yì nián chūn hǎo chù, jué shèng yān lǐu mǎn huáng dū.最 是 一 年 春 好 处, 绝 胜 烟 柳 满 皇 都。

    发表评论

    登录后才能评论